Phỏng vấn Mokumokuren

 

Phỏng vấn giữa Tooboe và Mokumokuren, Tooboe là người đã viết ending "you are my monster" á (phần 1)


Ấn tượng của anh TOOBOE khi lần đầu đọc "Mùa hè Hikaru ch.ết" là gì?


TOOBOE: Khi bộ manga này trở thành 1 chủ đề siêu hot trên mạng xã hội, tôi đã quyết định đọc nó. Và dù chỉ là cách hiểu của tôi thôi, nhưng tôi nghĩ bộ manga này đang mô tả fitishism (chủ nghĩa ái vật) và các khía cạnh nhạy cảm khác mà tôi thích. Tôi rất thích các bộ manga mà lấy bối cảnh ở một cộng đồng khép kín, thành ra bộ manga thật sự làm tôi ấn tượng.


Khía cạnh nhạy cảm mà anh nhắc tới ở đây là gì?


TOOBOE: Trên cái bìa mà tôi vẽ, là cảnh "Hikaru" để lộ ra khía cạnh quái vật của cậu ấy. Tôi thích cảnh đó lắm vì cảm giác như ta đang nhìn vào 1 thứ mà ta không được phép nhìn vậy.


Mokumokuren: Tôi nghĩ là các độc giả thấy cảnh đó nhạy cảm hơn cả tôi nghĩ. Họ diễn giải nó theo đủ mọi cách, nghĩ rằng, "Có lẽ là cảnh này," hoặc "Có lẽ là cảnh kia." Ngạc nhiên thay, có một số chi tiết tôi không nghĩ sâu lắm về nó lắm đâu (cười).


TOOBOE: Tôi thậm chí còn nghĩ, "Có lẽ sensei bắt đầu tác phẩm này vì sensei muốn vẽ cảnh đó."


Mokumokuren: Không hẳng là tôi vẽ nó vì tôi có fetish gì đâu, mà hơn hết là tôi muốn vẽ 1 thứ gì đó mà khiến nhiều người cảm thấy ghê, cảm thấy không chấp nhận nổi, và tôi muốn vượt qua một ranh giới, tạo ra một thứ gì đó gây khó chịu ngay từ tập 1. Mọi người có thể thấy cảnh đó ghê hoặc cảnh đó sếch, tùy mọi người à.


Có những cảnh mà chỉ có lên anime thì mới thể hiện được, có cảnh nào đối với 2 người là đặc biệt ấn tượng không?


Mokumokuren: Trong giai đoạn đầu của việc sản xuất anime, tôi có đề xuất với đạo diễn là ta nên dùng 1 dàn hợp xướng, và từ đó thì đạo diễn đã triển khai cái ý tưởng đó rất cẩn thận. Sử dụng âm thanh, giọng nói là những thứ mà chỉ có anime mới thể hiện được, nên tôi nghĩ điều đó thật tuyệt. Cảnh dàn hợp xướng tập luyện không có trong manga, nên tôi nghĩ các độc giả sẽ thắc mắc không biết là cảnh mọi người luyện hát sẽ dẫn đến đâu nhỉ, và coi tiếp thì họ sẽ kiểu "ồ hóa ra là vậy".


TOOBOE: Đối với tôi thì đó là đoạn kết của tập 3, cái tập mà bài ending được phát hết luôn ấy. Ban đầu thì đạo diễn nói với tôi là ông không tính làm như thế đâu, nhưng rồi ông nghe full bài và ông thích lắm, thế là ông quyết định dùng luôn. Bài hát của tôi đã giúp tạo ra cái ý tưởng đấy trên anime và ý tưởng đấy đã được triển khai, và hiệu ứng cộng hưởng từ những ý tưởng đó đã phát triển thành đoạn kết của tập 3.


Lúc anh TOOBOE nhận được lời mời viết ending thì bên phía sản xuất có đưa ra yêu cầu cụ thể gì cho anh không?


TOOBOE: Giai đoạn làm bản demo thì không có gì đặc biệt cả. Đối với tác phẩm mà tôi làm, ban đầu là tôi sẽ đọc nguyên tác một lần nữa và trích xuất nhiều yếu tố từ đó. Tác phẩm này có những yếu tố như là "mùa hè" và "quá trình trưởng thành đầy kịch tính", "kinh dị", "giật gân." Khi tập hợp các yếu tố lại và nhìn chúng rất hòa hợp với nhau, tôi cũng bất ngờ lắm đấy. Ban đầu, tôi chia các bài hát thành kiểu như nhạc kinh dị nè, nhạc mùa hè nè, nhạc tuổi trẻ nè, nhưng sau khi nói chuyện với bên hãng đĩa thì chúng tôi quyết định kết hợp các yếu tố lại với nhau luôn. Từ đó bài hát "Anata wa Kaibutsu" đã ra đời.


Mokumokuren-sensei lần đầu nghe bài này là khi nào thế?


Mokumokuren: Ảnh làm 4 bản demo cho bài hát, đó là lúc tôi nghe bài hát này lần đầu tiên. Cả tôi và đạo diễn cùng ngồi thảo luận với nhau xem bản nào là phù hợp nhất, và cuối cùng chúng tôi cùng tán đồng bản này là hợp nhất nè. Tôi nghĩ là phần lớn các tập anime đều kết hơi buồn buồn, nên tôi chọn bản này mà không hề nao núng luôn, kiểu biết là bản nhạc này sẽ làm tăng nỗi buồn cho tập phim lên ấy. Nhưng mà nói thật chớ bài demo nào cũng hay luôn á, mỗi lần tôi làm việc là tôi đều nghe hết cả 4 bản. 


Anh có thể nói cho tôi biết tại sao tiêu đề lại được hoàn toàn bằng hiragana không?


TOOBOE: Đây là cách tôi diễn đạt, nhưng tôi nghĩ sự tồn tại siêu nhiên bên trong "Hikaru" có vẻ rất là con nít, kiểu chưa có trưởng thành ấy, dạng như chưa hoàn toàn hiểu về con người ấy. Nếu tiêu đề được viết bằng chữ hán thì sẽ trông người lớn đang khẳng định điều đó đó vậy á, còn nếu viết bằng hiragana thì sẽ trông như con nít còn nghi ngại nhưng vẫn đang khẳng định điều đó. Cái sự mơ hồ đó chính là sự hấp dẫn của hiragana á.


Mokumokuren: Tiêu đề "You are my monster" cũng là anh tự nghĩ ra hả?


TOOBOE: Đúng vậy, đây là một cách để tôi khiến bài nhạc được chú ý hơn. Tôi muốn làm nó nghe trẻ con đôi chút, giống kiểu cái quyển sách tranh thiếu nhi "Are you my monster?" Vì người nước ngoài cũng sẽ tiếp cận văn hóa anime, nên tôi muốn thêm một chiêu để thu hút họ thay vì chỉ để tiêu đề là "You are the monster".


Mokumokuren: Tôi hiểu, có nhiều người nước ngoài theo dõi tác phẩm này cũng vui lắm. Tôi nghe khá nhiều câu chuyện hay về nó.


Anh TOOBOE có xem bình luận trên youtube không?


TOOBOE: Tôi sợ quá nên không có xem. Nhưng tôi có nghe sơ sơ qua vì các nhân viên có nói cho tôi biết.


Mokumokuren: Nếu ngồi xem cmt của những video liên quan đến "Mùa hè Hikaru ch.ết" thì phần cmt dưới bài "You are my Monster" là tử tế nhất luôn ấy. Toàn là những người tốt bụng, nhạy cảm không à, và tôi có thể nhận ra không khí của fandom TOOBOE luôn ấy. Có rất nhiều cmt nhạy cảm và đồng cảm với Yoshiki, và nó thật sự làm tôi được an ủi luôn ấy.


Fan nguyên tác cũng bình luận là "bài hát này thật sự hiểu tác phẩm" và nó thật sự làm người ta cảm động ấy.


TOOBOE: Vậy ạ. Nghe có vẻ căng nhưng tôi chưa bao giờ xem nhẹ việc hợp tác hết cả. Ưu tiên là phải làm sao cho nguyên tác và anime thật là nổi, còn việc quản bá tên tuổi bản thân hay biến nó thành 1 hit chỉ xếp thứ 2 mà thôi. Tất nhiên là nếu nó thành hit thì tôi sẽ vui rồi, và tôi làm bài hát này là để dù người ta có không xem anime thì vẫn nghe được bài hát, nhưng tôi vẫn ưu tiên sự vui vẻ của những người xem anime hơn. Đây là lần duy nhất tôi tự tra tên mình trên mạng đấy, tôi tìm thông tin về nhạc chủ đề cho anime "Mùa hè Hikaru ch.ết" và thấy là không một ai, đúng kiểu không một ai muốn TOOBOE làm luôn ấy.


Mokumokuren: Gì cơ!?


TOOBOE: Khi thông tin được công bố, mọi người kiểu "ủa ai vậy trời?" Và tôi còn tự nghĩ là mọi người sẽ kiểu tặc lưỡi "sao lại là cha này cơ chứ?" Phần lớn nhạc tôi làm toàn là nhạc pop ồn không à, và tôi nghĩ một số người không thể liên tưởng đến việc tôi có thể tạo ra 1 bài hát như thế này, nên mục tiêu của tôi là khiến mọi người nghĩ rằng "Tôi mừng vì đó là nghệ sĩ này". Tôi rất vui vì đã nhận được những bình luận như những gì tôi đã nghe trước đó.


Đoạn ending của bài hát là sự kết hợp độc đáo giữa hoạt họa và hình ảnh thật, khi xem 2 người thấy thế nào?


TOOBOE: Tôi rất vui kho họ đã làm còn tốt hơn cả tôi nghĩ. Có khi họ ra tận chỗ đó để quay từng cảnh thật luôn ấy chứ. Việc Ending được lấy bối cảnh vào mùa đông là điều tôi không hề biết trước, nên cảm giác như họ đã tiến xa hơn một bước.


Mokumokuren: Tôi đã xem đoạn phim mà quay tại địa điểm đó trước, nhân viên ngồi vào chỗ của Yoshiki và Hikaru ấy. Khi xem đoạn phim có hoạt họa thì tôi kiểu siêu ấn tượng luôn, tôi tự nhủ kiểu "ồ hóa ra là nó thành ra thế này", vẫn còn vết tích chuyển động của bạn nhân viên trong video ấy. Tôi rất thích ending này là vì nó làm Hikaru trông rất thực, rất sống động, rất rõ ràng luôn. Cảm giác như đó là 1 cậu bé bình thường ta có thể thấy ở mọi nơi ấy.


Cảnh Yoshiki và "Hikaru" hát phần "tạm biệt" trong điệp khúc cũng rất ấn tượng ha.


TOOBOE: Nó hay bất ngờ luôn ấy, tới mức tôi kết hợp đoạn đó trong MV luôn. Tôi nghĩ từ "tạm biệt" rất dễ thấy trong mấy bài nhạc jpop nên tôi viết 1 bài hát bắt đầu phần điệp khúc với từ "tạm biệt" luôn. Cái đoạn mà tôi muốn khiến người ta cảm động cũng được thể hiện như thế trong ending làm tôi vui lắm.

Nhận xét