Phỏng vấn Mokumokuren

 Dịch phỏng vấn của Mokumokuren, người tạo ra "Mùa hè Hikaru" ch.ết trên anime trending nè.

------------

Ý tưởng về "Mùa hè Hikaru ch.ết" đã được sensei tạo ra như thế nào?


Mokumokuren: Từ hồi nhỏ là tôi đã luôn đồng cảm với phe quái vật trong truyện rồi. Tuy nhiên là loại quái vật chiếm xác người như kiểu "Hikaru" thì thường hay có kết cục như kiểu biến thành kẻ thù hoặc biến mất. Đó là lý do tại sao tôi nghĩ ra câu chuyện này: Tôi muốn khắc họa sự xung đột nội tâm và khả năng được cứu chuộc của những con quái vật mà cải trang con người.


Sensei có được tác giả kinh dị nào truyền cảm hứng không? Và những người đó là ai?


Mokumokuren: Tôi được ảnh hưởng bởi hai tác giả văn học kinh dị Nhật Bản đó là Fuyumi Ono và Ichi Sawamura. Điểm tuyệt vời mà tôi thấy ở họ - cũng là điểm mà tôi đã đưa vào manga của mình - đó chính là tác phẩm của họ không chỉ là kinh dị thuần túy: Họ hé lộ các bí ẩn thông qua sự kịch tính trong mối quan hệ nhân sinh và văn hóa dân gian. Ở nước ngoài thì tôi được ảnh hưởng bởi Tim Burton và Guillermo del Toro. Tôi thích cả 2 người họ luôn vì họ kể những câu chuyện thông qua góc nhìn của các nhân vật không phải người.


Yếu tố nào ở thể loại kinh dị mà thu hút sensei thế?


Mokumokuren: Điểm tôi thích không chỉ là về việc làm cho người khác sợ, mà là thể loại ấy khai thác những yếu tố hấp dẫn tâm lý con người, song song đó là đề cập đến các vấn đề xã hội. Trên thực tế, thế giới này đã lắm chuyện đáng sợ hơn cả trong phim truyện, nhưng thể loại kinh dị cho phép chúng ta truyền tải nỗi sợ đó tới nhiều khán giá hơn, theo một cách rõ ràng, sâu lắng hơn. Tôi nghĩ khắc họa "thứ gì đó đáng sợ" sẽ tạo ra 1 câu chuyện mà hướng được tới bình đẳng mọi người hơn là một "thứ gì đó hạnh phúc", cái kiểu như không ai bị bỏ lại á. Theo nghĩa đó, thể loại kinh dị thật ra lại nhân ái cực kì.


(T/N: Ừ nghe cũng hợp lý phết tại chuyện buồn với kinh hoàng thì ai chả gặp. Chuyện hạnh phúc ko phải lúc nào cũm có chứ chuyện buồn đầy luôn 😭😭😭😭, đúng là theo 1 nghĩa nào đó thì nó dễ tiếp cận ngừi khác thiệt hén)


Mối quan hệ giữa "Hikaru" và Yoshiki là trung tâm của câu chuyện. Sensei tạo ra mối quan hệ này như thế nào?


Mokumokuren: Đầu tiên là tôi tạo ra nhân vật Yoshiki, để không có sự thiếu nhất quán nào trong việc thể hiện một người "chấp nhận một con quái vật đã thế chỗ bạn thân mình." Vì tôi đã lên cốt truyện từ trước, câu chuyện bắt đầu thành hình bằng cách phát triển thiết lập nhân vật mà phù hợp với cốt truyện.


Bộ manga này trở nên rất nổi tiếng ở nước ngoài nhờ vào vài khoảnh khắc đặc biệt. Một cảnh rất nổi tiếng đó là khi Yoshiki tiếp cận "Hikaru" và "Hikaru" lộ ra khuôn mặt kinh dị, nhễ nhại. Sensei có thể nói cho tôi biết sensei đã nghĩ gì khi tạo ra cảnh đó không?


Mokumokuren: Câu chuyện này có yếu tố "sự khởi đầu của kết thúc", nên tôi cố ý mở đầu câu chuyện một cách thật căng thẳng. Tôi từng hỏi biên tập viên là tôi có nên kéo dài thêm thời gian rồi cẩn thận hé lộ thân phận thật của "Hikaru" không, nhưng biên tập viên nói với tôi là hé lộ ngay từ đầu là 1 cách tốt - nên cuối cùng ta có cảnh đó đó. Câu chuyện về quái vật chiếm xác người ngoài kia phải nói là vô vàn, nhưng tôi tin rằng tác phẩm này độc đáo ở chỗ là nhân vật chấp nhận con quái vật đó và câu chuyện cứ thế mà tiến triển. Đối với tôi, cảnh mở đầu này tượng trưng cho ý tưởng đó của tôi đấy.


Giữa vẽ và viết thì sensei cảm thấy cái nào đầy tính thử thách hơn và tại sao?


Mokumokuren: Khi tạo ra câu chuyện, tôi phải cẩn thận làm sao để độc giả cảm thấy càng ngày càng gắn bó với nhân vật. Đặc biệt là vì, theo một nghĩa nào đó, nhân vật chính đang ở vị trí "sai về mặt xã hội." Đồng thời, nếu tôi làm cho "Hikaru" quá vô hại, câu chuyện sẽ mất đi sức hấp dẫn, vì vậy việc tạo ra sự cân bằng đó là phần khó nhất.


Sensei có nghiên cứu gì khi vẽ tác phẩm không? Nếu có thì sensei nghiên cứu những gì?


Mokumokuren: Tôi tới tỉnh Mie để làm nghiên cứu, tôi quay lại không khí địa phương và đi thăm các nơi lưu trữ tư liệu lịch sử. Điều này giúp tôi khắc họa được cuộc sống và thiết lập được bối cảnh vùng nông thôn Nhật Bản một cách thực tế.


Cá nhân sensei thì "Mùa hè Hikaru ch.ết" là kiểu truyện gì?


Mokumokuren: Truyện về một người trẻ bình thường đang trưởng thành, quyện vào đó là sự kinh dị.


Trailer của anime ngập tràn cảm xúc. Sensei đã xem được bao nhiêu phần của bộ phim rồi, và sensei nghĩ gì về cách thực hiện nó cũng như cách nó thể hiện tác phẩm của bạn?


Mokumokuren: Thật thú vị khi thấy tác phẩm của mình được chuyển thể thành anime, bởi vì tôi có thể thưởng thức nó từ một góc nhìn khách quan. Tôi có thể cảm nhận được tâm huyết của đội ngũ làm phim, và điều đó thực sự rất cảm động.


Ngay từ tập đầu tiên, "Mùa hè Hikaru ch.ết" đã thành công cả về mặt thương mại lẫn nhận được nhiều lời bình tích cực. Cảm giác của sensei như thế nào khi chứng kiến ​​nó trở thành một cú hit ngay lập tức?


Mokumokuren: Tôi cảm thấy vô thực lắm luôn, yooi còn nghĩ chớ, "Liệu nó có thực sự bán chạy không?". Ngay cả bây giờ, tôi vẫn chưa cảm nhận được điều đó. Tôi nghĩ mình chỉ rất may mắn. Tôi thực sự biết ơn vì những gì tôi yêu thích tạo ra đã được trân trọng.


Góc nhìn của khán giả và các lời bình tới tác phẩm có làm ảnh hưởng tới góc nhìn của sensei khi tạo ra tác phẩm không?


Mokumokuren: Tôi cảm thấy có một khoảng cách giữa góc nhìn của tôi và góc nhìn của công chúng, nên tôi cố gắng hết sức để truyền tải những gì mình muốn thể hiện, trong khi đó vẫn giữ bản thân thật gần gũi với nhận thức của độc giả. Nói cách khác, đó là làm cho câu chuyện dễ theo dõi hơn. Mặc dù, với tư cách là một người sáng tạo, tôi nghĩ rằng truyền tải thông qua miêu tả hoặc biểu đạt tinh tế sẽ thú vị hơn, nhưng tôi nhận ra rằng đôi khi mọi thứ cần phải được đưa vào lời thoại luôn.


Sensei từng nói rằng bối cảnh của truyện được lấy cảm hứng trực tiếp từ quê hương của bà mình. Vậy điều gì ở quê hương bà đã thôi thúc sensei và khiến sensei muốn câu chuyện diễn ra tại một thị trấn nhỏ tương tự như vậy?


Mokumokuren: Học sinh trung học ở vùng nông thôn không thể dễ dàng "chạy trốn", điều này rất thuận tiện cho câu chuyện. Hơn nữa, vì tôi muốn tạo ra một bộ phim kinh dị theo phong cách Nhật Bản, tôi nghĩ một ngôi làng nông thôn là bối cảnh truyền thống và phù hợp cho thể loại kinh dị Nhật Bản.


Khi sáng tác bất cứ tác phẩm nào, người ta thường nói rằng họ sẽ để lại một phần của bản thân vào tác phẩm. Sensei cảm thấy phần nào của mình được lưu giữ trong "Mùa Hè Hikaru Ch.ết"?


Mokumokuren: Có lẽ là phần tôi thích những sinh vật không phải con người. Vì vậy, tôi thích "Hikaru" dạng quái vật hơn là Hikaru lúc còn sống. Tôi nghĩ khía cạnh này sẽ tiếp tục là chủ đề chung trong các tác phẩm tương lai của tôi.




Nhận xét