Dịch phỏng vấn Mokumokuren
Dịch phỏng 1 số câu trả lời cho phỏng vấn của Mokumokuren-sensei (tác giả "mùa hè Hikaru ch.ết) trên Animage.
--------
Q: "Mùa hè Hikaru ch.ết" đã ra đời như thế nào?
Mokumokuren: Cốt truyện đã được thai nghén trước cả các nhân vật. Tôi luôn có hứng thú mạnh mẽ với những sinh vật phi nhân, như quái vật, ma quỷ, vân vân. Khi xem những tác phẩm như vậy, tôi luôn đứng về phía quái vật hoặc yêu quái. Ngay cả khi quái vật được miêu tả là "ác độc", tôi vẫn không khỏi thắc mắc về cảm xúc và nguyên lý hành động của chúng. Chính cảm giác đồng cảm này đã cho tôi ý tưởng xây dựng một câu chuyện không xoay quanh con người, mà xoay quanh "con quái vật đã chiếm hữu cơ thể con người". Đây chính là điểm khởi đầu của câu chuyện.
Q: Tác giả đã xây dựng nhân vật bằng cách nào?
Mokumokuren: Tôi bắt đầu với những nhân vật đứng về phía quái vật. Tôi đặt "con quái vật nhập vào xác người" với "một người sống phải luôn che giấu bản chất của mình" lên cùng nhau. Tôi suy ngẫm về cảm xúc và tính cách nào sẽ thú vị và phù hợp với họ. Kiểu người nào sẽ gặp và chấp nhận một con quái vật? Người đứng về phía quái vật sẽ có xuất thân như thế nào? Từ sự mở rộng dần dần trong suy nghĩ của tôi, "Hikaru", Yoshiki và các nhân vật phụ khác đã ra đời.
Q: "Hikaru" và Yoshiki là những nhân vật như thế nào?
Mokumokuren: "Hikaru" là một thực thể đã chiếm hữu thân thể của Hikaru thật. Hikaru thật là tâm điểm chú ý trong lớp, được mọi người yêu mến, cậu sở hữu một sức hút khiến Yoshiki say mê. Tuy nhiên, "Hikaru" trú ngụ trong thân thể này, tuy bề ngoài vẫn là Hikaru, nhưng thực chất cậu chỉ đang "bắt chước Hikaru", đồng thời tìm kiếm bản sắc riêng của mình. Chính vì vẫn đang trong quá trình loay hoay khám phá, "Hikaru" trông rất ngây thơ và thuần khiết, nhưng thực chất cậy sống theo những giá trị và lẽ thường hoàn toàn khác biệt với con người, cậu sống theo bản năng của riêng cậu. Cách "Hikaru" nỗ lực hòa nhập vào xã hội loài người vừa đáng thương vừa có phần nguy hiểm trong mắt Yoshiki.
Q: Anh Shuichiro Umeda, diễn viên lồng tiếng cho "Hikaru" kể rằng sensei đã so sánh "Hikaru" với một chú gấu được con người nuôi dưỡng.
Mokumokuren: Tôi đúng là có nói thế (cười). Tôi cảm thấy mối quan hệ giữa "Hikaru" và Yoshiki hiện tại giống như một con gấu ("Hikaru") bị người ta bắt và nuôi lớn, cái nó lại còn tấn công con người, khiến chủ nhân (Yoshiki) rơi vào cảnh khốn cùng. Mặt khác, Yoshiki là kiểu người gắn bó với động vật hơn là con người. Khi đối mặt với "Hikaru", một sinh vật vừa nguy hiểm vừa thuần khiết, bản thân Yoshiki là một người nhạy cảm, và thế là điều đó khiến thế giới quan của cậu dao động. Tuy nhiên, "Hikaru" khác với động vật hoang dã; cậu sở hữu trí tuệ để tự suy nghĩ. Vì vậy, bên cạnh mong muốn bảo vệ và che chở "Hikaru", Yoshiki cũng trải qua những xung đột và đấu tranh phức tạp bên trong chính mình.
Q: Chính vì "Hikaru" có nhận thức và liên tục thay đổi nên Yoshiki không thể rời mắt được nhỉ. Từ đó cậu ấy nảy sinh mong muốn được ở bên "Hikaru", nhưng đồng thời cậu ấy cũng biết như thế là không nên ha.
Mokumokuren: Đúng vậy. Yoshiki là một người rất nghiêm túc và trầm tính, cùng với ý thức đạo đức mạnh mẽ.
Q: Diễn viên lồng tiếng cho Yoshiki, Chiaki Kobayashi, từng nói: "Tóc mái của Yoshiki dài để che chắn cậu ấy khỏi thế giới bên ngoài."
Mokumokuren: Tôi cố tình vẽ tóc mái của cậu ấy dài đến mức chúng cản trở tầm nhìn, dài đến nỗi dân làng cứ giục cậu ấy cắt tóc mỗi ngày. Đây là một cách để Yoshiki thách thức và phản kháng.
Còn "Hikaru" thì có kiểu tóc ngắn tươi trẻ.
Mokumokuren: Tôi dùng tóc ngắn để tạo cho Hikaru vẻ ngoài năng động. Cậu ấy thích đùa giỡn, thích bắt chước người khác, và là kiểu thanh niên vui vẻ, được cả lớp yêu mến. Thiết kế nhân vật tập trung vào vẻ ngoài tươi sáng. Vậy nên nếu hỏi tính cách của "Hikaru" hiện tại có phù hợp với ngoại hình không thì câu trả lời có lẽ là không.
Q: Ngoại hình của cậu ấy có thay đổi sau khi bị thay thế không?
Mokumokuren: Màu đồng tử có hơi khác 1 chút. Ngoài ra, ngoại hình không có thay đổi đáng kể nào, nhưng tôi cố tình phân biệt giữa Hikaru và "Hikaru" khi vẽ. "Hikaru" giờ trông khá ngây thơ và dễ thương, nhưng Hikaru lúc còn sống thì không như vậy. Câu chuyện càng diễn biến, "Hikaru" càng thay đổi. Cậu càng gặp gỡ và học hỏi nhiều thứ hơn, lời nói, hành động và biểu cảm của cậu ấy càng khác xa với Hikaru mà cậu ấy bắt chước. Tôi cố tình khắc họa cậu ấy như một người dần dần trở nên hoàn toàn khác biệt với Hikaru.
Q: Tại sao sensei lại vẽ Yoshiki và Hikaru là học sinh trung học?
Mokumokuren: Tôi muốn đặt họ vào một tình huống không lối thoát. Nếu Yoshiki là người trưởng thành, có lẽ cậu có thể từ bỏ tất cả và chuyển đến thành phố, tự kiếm sống. Nếu tụi nhỏ không sống trong một ngôi làng khép kín, tụi nhỏ có thể dễ thở hơn. Nhưng thực tế không phải vậy. Để Yoshiki dần dần khám phá thêm, thì lựa chọn cho nhân vật là học sinh trung học, với khả năng di chuyển hạn chế và cảm nhận về bản sắc cá nhân còn mơ hồ nhưng vẫn nhạy cảm, thì đây là một sự lựa chọn hoàn hảo.
Q: Biểu cảm của hai nhân vật cũng rất đáng nhớ. Người ta không khỏi thắc mắc ý đồ ẩn giấu trong những câu thoại ngắn của họ.
Mokumokuren: Tôi cố gắng không thể hiện cảm xúc của nhân vật qua lời thoại, tôi muốn để độc giả có thể tự do diễn giải. Dù là một tiếng thốt lên ngạc nhiên như "Ồ!" hay một sự thay đổi cảm xúc tinh tế, tôi thường không truyền tải qua lời thoại, mà qua biểu cảm khuôn mặt và ngôn ngữ cơ thể để truyền tải những xáo trộn nội tâm. Từ giai đoạn phác thảo phân cảnh, tôi quyết định những biểu cảm cụ thể và sắp xếp hành động của họ để tạo cảm giác như "đang diễn".
Q: Trong tác phẩm, Yoshiki chấp nhận sự hiện diện của "Hikaru", và "Hikaru" bày tỏ mong muốn được ở bên Yoshiki, từ đó dẫn dắt cả hai bước vào một hành trình mối quan hệ cộng sinh. Trọng tâm chính của sensei khi khắc họa mối quan hệ này là gì?
Mokumokuren: Chủ đề của tôi xoay quanh nhận thức và sự giải phóng khỏi những khuôn mẫu và ràng buộc. "Hikaru" không phải là con người, vì vậy những giá trị mà chúng ta trân trọng đối với con người không áp dụng cho cậu ấy. Những giá trị mà con người coi là hiển nhiên, như "mạng sống là quý giá" và "đừng giết chóc", không áp dụng cho "Hikaru". Mặt khác, Yoshiki lại trái ngược với "Hikaru"; cậu ấy bị ràng buộc bởi các chuẩn mực xã hội. Nhưng thông qua những tương tác với "Hikaru", cậu ấy dần bắt đầu đặt câu hỏi về những giá trị từ trước đến giờ mà mình đã luôn coi trọng. Liệu những gì cậu ấy luôn coi là hiển nhiên có thực sự đúng không? Khi ở bên "Hikaru", cậu ấy không bao giờ nghĩ đến những điều này. Chính nhờ "Hikaru" mà cậu ấy có thể nhận thức được chúng.
Nhận xét
Đăng nhận xét